Hồ Tú Liên cười nói: “Đúng rồi, nói thế nào cũng là con gái ruột, cho dù có phạm phải lỗi tày trời, làm cha làm mẹ cũng phải quan tâm, cũng không thể bỏ nó bên ngoài không quản.”
Người phụ nữ gật gật đầu thuận theo: “Gia đình hòa thuận mọi chuyện suôn sẻ mà.”
Hồ Tú Liên cười hớn hở: “Đúng vậy đúng vậy, gia đình có hòa thuận thì mọi việc mới suôn sẻ.”
***
Trong lúc Hồ Tú Liên đang nói chuyện với người phụ nữ ấy thì Ninh Hương đang ở phòng nhân giống của đại đội. Cô đem trả hết các cuốn sách đã đọc xong cho Lâm Kiến Đông, lại nói với anh: “Em kiếm đủ tiền rồi, khi nào anh có thời gian, em đưa anh đi Tô Thành.”
Mỗi lần Ninh Hương nói đến chuyện đi Tô Thành với Lâm Kiến Đông, Lâm Kiến Đông thật ra không để tâm lắm. Tuy rằng anh cũng rất muốn đi, nhưng dù gì đường sá xa xôi, hơn nữa cứ ra khỏi cửa là phải tiêu tiền.
Từ khi lần đầu tiên Ninh Hương nói chuyện này đến bây giờ đã cách nhau hơn một năm rồi. Anh nhìn Ninh Hương, vẫn còn cảm thấy rất kinh ngạc rất không chân thực, liền hỏi lại: “Thật hay giả đấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT