Cô có thể tự mình cảm giác được, tiếp thu sự chỉ đạo của Châu Văn Khiết trong mấy tháng này, trình độ thêu thùa của cô cũng có một bước nhảy vọt lớn.
Năm trước lúc phải chia tay, Ninh Hương rất không nỡ Châu Văn Khiết và Phùng Tiểu Quyên, luôn miệng nói cảm ơn.
Châu Văn Khiết và Phùng Tiểu Quyên ngược lại lại rất bình tĩnh, Châu Văn Khiết cười nói: “Là bởi vì cô không còn gì để dạy trò nữa, cũng đâu phải là không đến đây nữa đâu, nếu như sau này có vấn đề gì liên quan đến thêu thùa mà không thể giải quyết được, vẫn có thể đến trạm thêu tìm cô.”
Ninh Hương gật đầu với bà, “Vâng, sư phụ.”
Châu Văn Khiết vỗ nhẹ vai cô, “Ở lĩnh vực thêu thùa cháu thật sự rất có thiên phú, cô rất xem trọng trò, trò cũng nhất định phải tin tưởng bản thân, cũng đừng quá tham vọng tiền tài, cứ từ từ làm, với năng lực và nhận thức này của trò, chắc chắn sẽ có chỗ đứng trong lĩnh vực này.”
Ninh Hương tin lời của bà ấy, cũng tin tưởng bản thân, lại gật đầu với bà ấy.
Mấy tháng này Châu Văn Khiết và Phùng Tiểu Quyên đến Mộc Hồ làm việc, đến cuối năm mới kết thúc, cũng sẽ quay về Tô Thành. Đương nhiên nếu như sang năm mới vẫn có nhiệm vụ, họ vẫn sẽ phải chuyển đến thôn quê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play