Không chỉ không đáng yêu... hai thằng nhóc kia... bộ dạng còn cực kỳ hung dữ.
Nhưng Lưu Doanh vẫn phải miễn cưỡng cười: “Chào mọi người.”
Giang Kiến Hải đương nhiên không cảm thấy nhà mình có vấn đề gì, trong suy nghĩ của anh ta, lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, người anh ta lấy sao có thể khinh thường ghét bỏ mẹ và mấy đứa nhỏ được. Hơn nữa, lúc trước Lưu Doanh còn nói rất nhiều lời rộng lượng.
Anh ta vẫn chìm đắm trong hạnh phúc vì cưới được vợ mới về, dẫn theo Lưu Doanh vào trong nhà, nói trong nhà rất ấm áp.
Kết quả Lưu Doanh vừa mới cùng anh vào trong nhà, lập tức nhíu mày. Cô ta biết phải kìm nén, nhưng cố gắng chịu đựng được hai giây là bỏ cuộc, nâng tay che kín mũi, lông mày nhíu lại.
Đương nhiên Giang Kiến Hải cũng ngửi thấy trong phòng có mùi gì, nhưng anh ta là do Lý Quế Mai nuôi lớn, từ nhỏ đã quen với nhiều chuyện, đương nhiên không thể khinh thường mẹ ruột mình được, cho nên lúc anh ta lấy Lưu Doanh bịt mũi nhíu mày, lập tức lấy tay khẽ vỗ lên cánh tay cô ta một cái, ý là để cô ta không nên làm như vậy.
Lưu Doanh đương nhiên có thể hiểu được ý của anh ta, vì để giữ vững nguyên tắc làm người căn bản, cô ta chịu đựng bỏ tay xuống, đồng thời giãn mày ra, sau đó quay đầu cười nói: “Mẹ, con và Kiến Hải mang cho mẹ rất nhiều đồ ăn ngon. Còn có Giang Ngạn, Giang Nguyên, Giang Hân, các con đều có phần đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play