Thi Uẩn thích mọi thứ hoa hòe lòe loẹt, tất nhiên các loại khuyên tai cũng không ngoại lệ, chuyến du lịch lần này cô cũng mang theo hai đôi, có điều không biết đã tiện tay vứt đi đâu, bây giờ không rõ tung tích.
Nói đến mức này rồi, đương nhiên Thi Uẩn hiểu, trốn tránh không phải là cách tốt nhất, có những việc dù thế nào cũng phải đối mặt.
Không để Tiền Dư lái xe vào trong, Chu Trạch Chung miễn cưỡng xuống xe trước.
Anh đi thẳng về phía người bán hoa đang trú mưa ở góc đường: “Xin chào, cháu muốn mua một bó hoa cúc.”
Có lẽ tai của cụ già khom lưng không tốt lắm, ngẩn ra rất lâu mới phản ứng lại liên tục đồng ý, bà cụ càng khom thấp lưng hơn, cả người gần như chìm vào đống hoa trong giỏ sau lưng.
Bà cụ lựa mãi mới chọn ra được một đóa trông còn tạm ổn đưa cho Chu Trạch Chung xem: “Đây là hoa bà tự trồng, vừa hái sáng nay.”
Nhìn những cánh hoa hơi héo, bà cụ ngại ngùng hỏi: “Bây giờ trời tối rồi, chỉ còn lại những bông bị người ta chọn sót lại, nếu cháu không chê thì đưa bà một đồng rưỡi được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT