Đèn bên trong homestay cũng tắt hết, toàn bộ ngọn núi chỉ còn lại hai nguồn sáng duy nhất là ánh trăng trên đỉnh đầu và ánh đỏ nhập nhèm của than củi trong lò nướng.
Thi Uẩn bị hoảng sợ trước sự cố bất thình lình này, cô theo bản năng rúc sâu vào ngực của người đàn ông.
Chu Trạch Chung dùng bàn tay sạch sẽ còn lại vỗ nhẹ lên cái đầu tròn vo của cô, động tác nhẹ nhàng và có quy luật, mang theo ý trấn an.
“Không sao đâu, Ngụy Tập Hào đã dẫn theo nhân viên công tác đi kiểm tra rồi, hẳn là sẽ gọi lại báo cho mình nhanh thôi.”
“Không gọi cũng không sao.” Thi Uẩn ngẩng đầu lên, dùng cặp mắt sáng lấp lánh kia nhìn chằm chằm người đàn ông bình tĩnh ở trước mặt, cô hơi rướn người hôn lên khóe môi của Chu Trạch Chung, cười tủm tỉm nói: “Vừa hay nhờ thế mà em có thể ngang nhiên hôn anh.”
Cô gái trong lòng ngực cười khúc khích nói như thế, Chu Trạch Chung đột nhiên cảm thấy dường như vẫn còn một nguồn sáng thứ ba đang tỏa sáng trong đêm đen, đó chính là cặp mắt trong sáng như vầng trăng non của cô.
Anh cũng cúi người dán môi mình lên môi của cô, nụ hôn này không mang theo sắc thái tình dục nào, thậm chí cũng không cố tình tiến thêm bước nữa, chỉ vừa tới điểm là dừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT