Bởi vì hành vi bại hoại của Chu Hối Kỳ mà một đống người không liên quan lại bị kéo xuống nước chung, trong khi bản thân anh ta chỉ bị phê bình cảnh cáo, điều này làm Thi Uẩn cảm thấy rất khó chịu, nhưng chẳng thể nhúng tay vào vấn đề nội bộ của nhà người khác được, chỉ còn nước làm tới đâu hay tới đấy mà thôi.
Chuyện này tới đây có thể xem như kết thúc, Thi Uẩn tạm biệt sếp rồi rời khỏi phòng làm việc.
Trên đường đi thang máy xuống thì cô đụng phải biên đạo vừa mới tan làm.
Người nọ tên là Khám Văn Man, là thầy hướng dẫn thực tập của Thi Uẩn.
Bầu không khí trong thang máy đóng kín vô cùng ngượng ngùng, đông đúc thì chen lấn nhau đến là xấu hổ, nhưng lúc chỉ có hai người bốn mắt nhìn nhau lại càng xấu hổ hơn.
Sau một hồi nói chuyện hỏi thăm lẫn nhau, cuối cùng cái thang máy còn đau khổ hơn cả địa ngục cũng đã tới nơi, cơ hội được giải thoát đã ở ngay trước mặt, Thi Uẩn vội vàng chào tạm biệt rồi chạy như bay về phía cửa đài truyền hình.
Chỗ đậu xe của đài truyền hình khá nhỏ, chỉ cung cấp cho nhân viên chính thức sử dụng, thế nên Chu Trạch Chung đành phải gửi xe trong bãi đậu xe tính phí ở phía đối diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play