Trong số các sinh vật sống trong căn nhà này, có ba người một mèo sắp trở thành một gia đình, thế nên chỉ duy nhất người đàn ông độc thân Chu Trạch Chung là không có quyền lên tiếng.
Nhưng Thi Uẩn vẫn vô thức dựa dẫm vào anh: “Chu Trạch Chung, còn anh, anh có ý kiến gì không?”
Chu Trạch Chung thành thật lắc đầu, điềm đạm nói: “Không có. Dù người ngoài có khuyên nhủ nhiều cỡ nào đi nữa thì người đưa ra lựa chọn cuối cùng vẫn là chính bản thân họ. Chú và cô đều là người trưởng thành rồi, chi bằng cho họ thêm chút không gian để tự suy ngẫm và phán đoán đi.”
Thật ra cả Thi Dật lẫn Tiền Dư đều hiểu rõ những gì bố mẹ làm không hề sai, nhưng con người mà, khó tránh khỏi những lúc sẽ bị cảm xúc che mờ lý trí. Một khi cơ chế tự bảo vệ bản thân được kích hoạt, con người ta sẽ có xu hướng ngả về bên có lợi cho mình, đây là hiện thực không thể thay đổi.
Câu trả lời sẽ không được viết lại chỉ vì sự tranh chấp giữa họ, buổi nói chuyện đêm nay về bản chất chỉ là một cách trút giận, không nhất thiết phải đi đến một kết quả rõ ràng.
Chờ khi cảm xúc bình ổn thì trời cũng đã tối sầm, tức đến lúc lên giường đi ngủ.
Có lẽ do không thể bình tĩnh đối mặt với bố mẹ nên hôm nay không ai muốn về nhà, là “người ngoài” duy nhất ở đây, Chu Trạch Chung đã tốt bụng cưu mang đám người này một đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play