Hạ chí tam canh đến đầu phục, giữa cái nắng nóng gay gắt của mùa hè, tiết đầu phục đã đến.
Lúa ngoài đồng xanh mướt, ve sầu bám trên cây ra rả kêu, khiến mùa hè oi ả càng thêm bức bối. Lũ trẻ con trong thôn chẳng sợ nóng, vẫn túm tụm nhau chạy nhảy khắp đồng ruộng.
Diệp Khê sợ nóng, cứ đến mùa hè là cậu lại uể oải, chẳng muốn đi đâu, chỉ thích ru rú trong nhà, ăn uống cũng kém đi nhiều. Lưu Tú Phượng gọi cậu ra sân ngồi nhặt đậu xanh cùng bà dưới bóng cây.
Vào tiết đầu phục cũng có nghĩa là trời sẽ càng nóng hơn, nhà nhà đều phải nấu chè đậu xanh, nấu một nồi to rồi thả xuống giếng ướp lạnh. Khi làm việc về mệt nhọc, uống một bát lớn là có thể giải nhiệt. Nếu thiếu món này thì khó mà sống nổi qua mùa hè.
Diệp Khê ngồi xếp bằng trên chiếc giường tre, mí mắt cứ díp lại, tay cũng chậm dần. Lưu Tú Phượng cười cậu: "Lười biếng thế này thì làm sao được."
Diệp Khê ngáp một cái, đuôi mắt ửng đỏ: "Mọi người trong nhà thương con, để con được lười biếng một chút."
Lưu Tú Phượng nhìn khăn che mặt trên mặt Diệp Khê, khuyên nhủ: "Trời nóng nực, ở nhà thì cứ tháo khăn ra đi, bịt kín mít thế kia chỉ càng thêm ra mồ hôi."
Diệp Khê lắc đầu: "Đeo cũng không sao."
Lưu Tú Phượng cũng không khuyên nữa, chỉ bảo cậu lát nữa khi trời mát hơn thì ra vườn hái dưa leo và cà chua về, ngâm vào giếng, chiều tối vớt lên trộn dầu mè, là có một món rau trộn mát lạnh, ngon miệng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT