Vài cơn mưa thu lướt qua, mang theo cái se se lạnh của mùa thu, gió trên núi trở nên sắc nhọn, thổi vào mặt đến tê buốt, nước sông cũng bắt đầu lạnh cóng tay.
Diệp Khê nép mình trong nhà, yên lặng thêu khăn tay. Trên lò đất bên cạnh, ấm trà đang sôi lục bục, bên trong nấu trà hoa quế táo đỏ, là thứ cậu đã tích trữ từ đầu thu, nghĩ đến khi trời lạnh sẽ pha nhiều nước nóng để uống, lúc nào cũng uống nước lã thì không được.
Hữu Phúc ngoan ngoãn nằm cuộn tròn bên chân cậu. Nếu có gà vịt nào đến mổ hoa cỏ mà Diệp Khê trồng trong sân, nó sẽ đứng dậy đuổi chúng đi.
Diệp Khê mỉm cười xoa đầu nó, con hươu này càng nuôi càng có linh tính, còn biết giữ nhà hơn cả chó nữa.
Hơi nước bốc lên từ ấm trà nghi ngút, trong nhà ấm áp hơn ngoài trời rất nhiều. Cậu tranh thủ thời gian thêu thêm vài chiếc khăn, cửa hàng trong trấn đang cần thu mua. Dạo này, cậu đã đến cửa hàng bán được hai lần, tích cóp được bảy tám mươi văn tiền. Lần này bán thêm mấy chiếc khăn này nữa là có thể mua về vài thước vải, may cho Lâm Tương Sơn một bộ trung y, trung y của hắn thực sự không thể mặc được nữa rồi.
Tối hôm qua, cậu đã xem qua ba bộ trung y của Lâm Tương Sơn, chỗ nách và khuỷu tay đều đã sờn rách. Dù có vá lại thì cũng không còn ấm áp thoải mái nữa, Diệp Khê bèn định may cho hắn một bộ trung y mới, đến khi trời lạnh hơn nữa thì sẽ mua một hai cân bông để may cho hắn một chiếc áo bông dày dặn.
Cúi đầu chăm chú thêu được một lúc, Hữu Phúc bỗng đứng dậy từ dưới chân cậu, chạy ra cửa sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT