“Tần vương có việc gì mà hạ giá đến đây?”
Tạ Túng Vi thong dong bước xuống bậc đá, khẽ mỉm cười với Tần vương: “A Yểu bị hoảng sợ, đã uống thuốc rồi nghỉ ngơi. Sợ lão nhân gia theo đó mà buồn lòng, chuyện này ta không dám nói với cha mẹ nàng, Tần vương chớ nổi nóng mà làm hỏng việc lớn.”
Lời nói nhẹ nhàng như mây trôi mà đã xua tan hai cái cớ Tần vương dùng để vào phủ.
Tần vương lặng yên một chốc, khuôn mặt sắc bén trầm tuấn vì mấy ngày bôn ba vất vả càng thêm lộ vẻ mỏi mệt và lo lắng. Hắn nhìn vào đôi mắt bình thản của Tạ Túng Vi, lòng dâng lên nỗi đau quen thuộc.
Đây là dáng vẻ kẻ thắng, hắn hiểu rõ lắm.
“Tạ đại nhân sao phải vội thế.” Tần vương khẽ ngẩng đầu, mũ tử kim trên đầu lấp lánh ánh quang, càng tôn lên khuôn mặt tuấn tú phong lưu trời ban. “Nếu ngươi chắc mười phần, Yểu muội sẽ một lòng chọn ngươi… thì cũng chẳng vừa cần nhìn ta đã như gặp đại địch.”
Nghe ra ý châm chọc trong lời Tần vương, Tạ Túng Vi chậm rãi lặp lại bốn chữ ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play