Ngọn nến trên bàn bị luồng gió từ bước chân của chàng làm lung lay, ánh sáng nhảy nhót chiếu lên gương mặt kiều diễm của nàng, theo động tác cúi người của chàng mà thay đổi một cách tinh tế.
Tạ Túng Vi hôn nhẹ lên vầng trán mịn màng của nàng, ngồi xuống bên cạnh: “Sao không nói gì thế?”
Thi Lệnh Yểu chớp mắt: “Chàng đến sớm thế này không bị ai phát hiện chứ?”
Tạ Túng Vi khựng lại, cười như không cười liếc nàng một cái: “Nàng làm gì trái lương tâm à? Không muốn ta đến sao?”
… Tạ Túng Vi, lão già xấu xa, sao lại nhạy bén thế chứ.
“Ta nào có!” Thi Lệnh Yểu giả vờ định cào chàng, lao vào lồng ngực mang hương tùng của chàng, được chàng vững vàng ôm lấy. Nàng nhân cơ hội vươn tay, vòng qua cổ chàng, hung dữ nói: “Chàng mới làm chuyện trái lương tâm ấy! Người lòng dạ xấu xa nhìn gì cũng bẩn, biết đâu chàng lại đi trêu hoa ghẹo cỏ bên ngoài, giờ quay lại đổ thừa cho ta.”
Đêm hè, trong góc phòng đặt một chậu lớn đựng đầy băng, được quạt gió quay chậm thổi ra từng đợt mát lạnh. Nhiệt độ trong phòng vẫn giữ ở mức dễ chịu. Nhưng Thi Lệnh Yểu thích mát mà lại yêu cái đẹp, ở trong phòng mình, nàng chỉ mặc một chiếc váy lụa mỏng màu xanh biếc, để lộ cổ trắng ngần và cánh tay mịn màng như sữa đông. Lúc này, nàng vòng tay ôm cổ Tạ Túng Vi, khoảng cách giữa hai người gần đến mức như đem phần ngon ngọt nhất của khối sữa đông ấy dâng đến bên môi chàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play