Không gửi thiếp mời trước mà đã đến cửa, đúng là hành vi thất lễ. Nhưng Thi gia và Lý gia rốt cuộc là thông gia, Lý gia lão thái quân mang thân bệnh đến thăm, họ không thể không tiếp. 
Lý gia lão thái quân họ Phó, tên khuê là Tẩy Dung, nhưng lão thái gia mất sớm, đã lâu không ai gọi tên bà thời son trẻ. Người ta đều cung kính xưng bà một tiếng “lão thái quân”. 
Bà ta không để tâm. So với cái tên kiều diễm mẹ kế đặt cho, bà thích người khác gọi mình là lão thái quân hơn, nghe vừa tôn quý, vừa sang trọng. 
Chỉ tiếc, Lũng Tây Lý thị đã suy tàn nhiều, con cái ruột bà ta lại không ra hồn. Thành ra, bà ta phải lê tấm thân bệnh tật đến nhà mẹ đẻ của con dâu cả, nơi bà ta vốn không ưa, để nói lời mềm mỏng, mong thông gia nể tình xưa, giúp đỡ tiểu nhi tử mình. 
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lý gia lão thái quân xám xịt, trông như thật sự mang bệnh nặng khó chữa. 
“Ngụy tỷ tỷ, lâu rồi chúng ta không gặp. Giờ đột ngột tương phùng, tỷ vẫn như xưa không đổi. Còn ta, hoa tàn ít bướm, không còn dáng vẻ năm nào.” Bà ta vừa vào phòng đã ho khù khụ, khiến mọi người lo lắng nhìn sang. Bà ta lại ho thêm hồi lâu, uống ngụm trà mới bình tĩnh lại. 
Nhìn Thi mẫu đầy bệnh sắc, lời bà ta tuy khiêm nhường, mềm mỏng, nhưng thoáng âm dương quái khí khiến người ta nhíu mày. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play