Thi Lệnh Yểu bước nhẹ nhàng vào phòng. Thi Triều Anh liếc nhìn ra ngoài: “Đều xử lý sạch sẽ rồi?”
Thi Lệnh Yểu thoáng ngượng ngùng, cảm thấy giọng điệu của trưởng tỷ có chút hùng hổ dọa người.
Thấy nàng gật đầu, Thi Triều Anh khẽ cười: “Dù sao Tần Vương cũng từng là học trò của cha. Tuy không nổi bật gì nhiều, nhưng tấm lòng son sắt ấy cũng hiếm có. Sau khi hắn hỏi thăm sức khỏe cha mẹ xong, cứ nằng nặc đòi chào hỏi muội một tiếng trước khi đi. Ta cũng không tiện đuổi thẳng người ta ra ngoài. May mà muội đắc lực, lập tức ‘cưỡng chế di dời’ cả hai. Chuyện đóng vai ác này, muội làm đúng là vừa khéo.”
Tỷ tỷ lại trêu nàng rồi! Thi Lệnh Yểu hậm hực ngồi xuống giường La Hán bên kia, nhận chén nước tía tô nguội từ tay Uyển Phương, nhấp một ngụm để làm dịu cổ họng. Trái tim đập thình thịch vì ánh mắt chằm chằm của Tạ Túng Vi lúc trước vẫn chưa chịu yên tĩnh lại.
“Nhìn mặt muội đỏ bừng thế kia, ta biết ngay lão thái quân nhà Tạ không làm muội sợ được. Ngược lại, còn tạo cơ hội cho Tạ Túng Vi khiến lòng muội rối loạn, đúng không?”
Thi Lệnh Yểu vội vàng phủ nhận: “Đâu có! Không thể nào, trưởng tỷ nói gì đó.”
Nàng nhớ đến chuyện Tạ Túng Vi nhắc về chân tướng vụ rơi xuống vực mười năm trước. Do dự một lúc, nàng dịch sát lại gần tỷ tỷ, thân mật tựa vào bờ vai tỏa ra hương thơm ấm áp của nàng ấy: “Trưởng tỷ, ta có chuyện muốn nói với tỷ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play