Đêm tối mịt mù, ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống, thỉnh thoảng vài tiếng côn trùng kêu nhẹ lướt qua. Hai cha con im lặng nhìn nhau, một người đứng trên thềm đá, một người đứng dưới bóng trúc. Gương mặt hao hao giống nhau phản chiếu trong mắt đối phương, khiến cả hai bất giác cảm thấy một chút rung động kỳ lạ trong lòng.
“Nhẹ giọng chút, theo ta nào.” Tạ Túng Vi lên tiếng trước. Lần đầu còn thấy lạ, lần hai đã quen, chàng giờ đây chấp nhận tốt việc mỗi lần được gần gũi thê tử một chút lại đụng phải con trai. Chàng chậm rãi bước xuống thềm, dáng vẻ thong dong, phong thái thanh cao không để lộ chút khác thường nào.
Tạ Quân Yến lặng lẽ bước theo mà không nói gì. Đến chân tường, cậu tưởng đứng đây nói chuyện là đủ, nào ngờ Tạ Túng Vi quay lại, giọng ôn hòa hỏi: “Con biết trèo tường không?”
Tạ Quân Yến ngơ người ra, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Cha càng ngày càng không giống cha nữa rồi.
“Không biết sao?” Tạ Túng Vi nhíu mày, đưa mắt quét từ trên xuống dưới dáng người cao gầy như thanh trúc của con trai, dường như đang cân nhắc khả năng túm cậu cùng nhảy ra ngoài.
Tạ Quân Yến chịu không nổi ánh mắt kỳ quái ấy, gật đầu đáp: “Con có biết.” Rồi cậu giải thích thêm, “Lần trước cùng Quân Đình ra ngoài đi tìm An Sùng Khải, con đã trèo qua một lần.”
Tạ Túng Vi “ừ” một tiếng: “Vậy con trèo trước đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT