Đùi gà của cậu!
Tạ Quân Đình một bên xót xa cho cái đùi gà chưa kịp ăn hết, một bên trố mắt kinh ngạc lắp bắp: “A gia a gia a gia, người—”
Tạ Túng Vi liếc cậu nhàn nhạt ngăn chặn cái chuông nhỏ ồn ào: “Quân Đình, nếu con không muốn ta nhặt cái đùi gà dưới đất kia nhét vào miệng con, thì nhỏ tiếng chút.”
Không lẽ là đây chuyện gì đường hoàng lắm sao? Tạ Quân Đình nhìn cha mình, người vẫn đang mang dáng vẻ thanh cao như gió thoảng qua tùng, trăng rằm soi nước, mà lòng dâng trào phẫn uất. Nhưng cuối cùng, cậu ngoan ngoãn không lên tiếng nữa mà theo cha trèo tường ra ngoài.
Đúng vậy, trèo tường.
Tạ Quân Đình thoáng phấn khích: “A gia, cuối cùng con biết tính thích trèo tường của con là giống ai rồi!” Tạ Túng Vi phủi bụi trên áo, dịu dàng sửa lại: “Quân Đình, là ‘có thể trèo tường’, không phải ‘thích trèo tường’.”
Có gì khác nhau đâu? Tạ Quân Đình bị cha dẫn dắt, ngẩn ngơ một lúc mới phản ứng: “A gia, ngài lén vào phòng a nương định làm gì thế? Ngài thất lễ quá, thô lỗ quá!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT