Tạ Quân Yến thong thả chỉnh lại nếp áo hơi nhăn, sau đó quan sát kỹ hơn. Ừm, hoa văn bảo tướng này trông có vẻ hơi tầm thường, không được thanh tao và tinh tế như hình trúc xanh trên chiếc khăn tay của mẹ.
“Nghĩ sao là sao?”
Tạ Quân Đình thấy huynh trưởng giả ngu, sốt ruột đè thấp giọng: “Chuyện a nương với a gia ấy! Đệ không tin huynh không nhìn ra, a nương chẳng buồn nhắc gì đến a gia, chắc vẫn giận cha lắm, không muốn về nhà.”
Nói xong, cậu thấy huynh trưởng nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, như khen ngợi lại như thở dài, bèn ngượng ngùng: “Đệ nói sai à?”
Tạ Quân Yến lắc đầu: “Đệ không sai, đúng là thế, nên ta mới thấy vui.”
Dừng một chút, giọng cậu nhẹ nhàng: “Quân Đình càng ngày càng thông minh.”
Tạ Quân Đình ngẩn ra, rồi dựng tóc gáy: “Huynh đừng dùng giọng điệu giống a gia mà nói chuyện được không!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT