Tạ Quân Đình không nỡ chớp mắt, nhìn chằm chằm nữ lang áo biếc cách đó không xa. Đến khi mắt cay xè, cậu mới chớp chớp, cảm xúc cuồn cuộn dâng lên trong lòng dễ dàng nhấn chìm đánh tan cậu. Đuôi mắt đỏ hoe ngày càng rõ.
“A nương, đây là ta đang nằm mơ sao?”
Giọng cậu rất khẽ, sợ rằng chỉ cần lớn hơn chút thôi, giấc mộng đẹp khó mà có được này sẽ tan vỡ.
Tạ Quân Đình ngày thường chẳng phải kẻ do dự, nhưng giờ đây, người cậu ngày đêm mong nhớ gần trong gang tấc, cậu lại không dám bước tới. Chỉ dám dùng đôi mắt đỏ hoe cẩn thận nhìn nàng.
Thi Lệnh Yểu lòng như vỡ vụn.
Tiểu Bảo của nàng.
Dù mẫu tử cách nhau mười năm không gặp, nhưng cũng như con nhớ mẹ, thiếu niên trước mặt mang đến cảm giác quen thuộc như đã khắc sâu vào xương tủy nàng. Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, nàng biết ngay, đây là con nàng.
“Không phải mơ đâu, Tiểu Bảo.”
Nghe nàng dùng ngữ điệu dịu dàng năm xưa gọi nhũ danh mình, Tạ Quân Đình mũi cay xè, từng giọt nước mắt to tròn lăn dài trên gương mặt ngây ngô của thiếu niên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play