Trần Tuệ không phải kẻ dễ dàng buông tay. Tuy cây bị chặt, nàng không thể dùng cách cũ ra ngoài, nhưng đâu phải không còn việc khác để làm.
Nàng nhờ Tiểu Điều giúp, dời bàn đến cạnh cửa viện, kê ghế lên trên, rồi đứng lên đó, ghé người qua tường vây, chán chường ngắm cảnh bên ngoài.
Tiểu Điều dù trước đó không bị phạt, vẫn kinh hãi một phen. Thấy Trần Tuệ lại gây chuyện, nàng ấy vội ra can ngăn, nhưng Trần Tuệ không buồn nghe. Hơn nữa, nàng tự mình dời bàn được, Tiểu Điều khuyên không nổi, cuối cùng đành phải tới giúp đỡ.
Trần Tuệ vừa ghé thổi gió mát một lúc, đã thấy người đi tới. Nàng nhìn kỹ, lập tức vẫy tay:
“Cố Tổng kỳ!”
Đúng vậy, người đi ngang qua chính là Cố Thiên Hà, Cố Tổng kỳ kẻ hôm qua bắt nàng khi lẻn ra.
Nghe tiếng gọi, lại là giọng nữ quen quen, Cố Thiên Hà khựng bước. Nhìn rõ người gọi mình, hắn bước nhanh tới, dừng dưới tường vây, khẽ nhíu mày, vẻ mặt như không tin nổi:
“Sao ngươi lại vào đây?”
Trần Tuệ đáp: “Chuyện này nói ra thì dài… Tóm lại, ta khá xui xẻo. Cố Tổng kỳ, ta với ngươi lại gặp nhau, ắt là có duyên. Ngươi có thể giúp ta một việc nhỏ không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT