Mới đầu hạ, cây sơn trà ở Chiết Nguyệt Điện đã chín hơn phân nửa.
Cây sơn trà mọc đứng ở nơi đón ánh sáng đầy đủ, quả mềm ngọt mọng nước. Những trái sơn trà vàng rực, ngọt ngào thu hút bao chim chóc kéo đến. Ngọn cây bị chúng ăn đến gồ ghề, chỗ đông chỗ tây không còn nguyên vẹn.
Dạo gần đây, Khương Ninh không tìm được cơ hội đóng dấu, bèn quyết định ở lại Chiết Nguyệt Điện, định hái hết sơn trà trên cây làm mứt. Dù mục đích chính là làm mứt sơn trà để nhuận phổi cho Cơ Khác, nàng cũng tiện thể muốn dỗ dành tiểu Thái tử một phen.
Khương Ninh buộc chặt váy áo, đeo sọt tre sau lưng, bước lên thang gỗ trèo lên cây. Các nội thị trực ban trong viện đã quen cảnh này, phần lớn chỉ im lặng cuốn tay áo đứng nhìn.
Cây sơn trà này trồng ở đây đã nhiều năm, không thấp, nhưng cành nhánh sum suê, leo cây cũng dễ. Chỉ có điều mang theo sọt tre thì hơi bất tiện. Nếu có ai đó đứng dưới giăng túi lưới đỡ, việc hái quả sẽ nhanh hơn nhiều.
Khương Ninh đứng giữa tán cây, ghé người trên cành nhìn xuống, nở nụ cười tươi rói như thương nhân buôn bán.
“Lý công công, Lý công công!”
Vị nội thị đứng trước cửa phòng Cơ Khác ngẩng đầu, mặt không chút cảm xúc nhìn nàng.
Mặt không cảm xúc chính là nét mặt thường thấy nhất ở Chiết Nguyệt Điện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT