Con quái vật cố tình để Trần Mạt phát hiện ra nó. Nó cắn xé Trần Lê, gây ra tiếng động lớn. Khi Trần Mạt tỉnh lại, cổ em gái đã đầy máu, còn ba mẹ đang gõ cửa cuống quýt bên ngoài.
Tình cảnh tồi tệ nhất. Máu trong người Trần Mạt như đóng băng. Em gái phản ứng nhanh, bịt miệng Trần Mạt, gọi ra ngoài: “Ba mẹ, không có chuyện gì đâu, con đang đùa với chị thôi!”
Em nói: “Chị ơi, đừng sợ. Chúng ta cùng nhau tiết kiệm tiền để đi bệnh viện. Chị ơi, chị sẽ khỏe lại.”
Rõ ràng, em mới là người bị hại. Trần Mạt ôm chặt em, khóc nức nở.
---
Trần Mạt lấy cớ đã quen với việc học ở quê, từ chối yêu cầu của ba muốn đưa cô lên Nam Thành. Cô không muốn làm tổn thương em gái nữa. Nhưng con quái vật không buông tha cô, nó tiếp tục mê hoặc ba mẹ, khiến họ phát hiện ra sự dị thường của cô.
Họ hoảng sợ vô cùng. Trần Mạt không trách ba mẹ, vì ai cũng sẽ sợ hãi trước chuyện như vậy. Hơn nữa, sau khi Trần Lê van xin, họ đã chi rất nhiều tiền để chữa trị cho cô, đi khắp các bệnh viện. Trần Mạt nghĩ, tất cả đều là hậu quả của việc cô gieo gió gặt bão.
Theo thời gian, Trần Mạt liên tục thất bại trong cuộc chiến với con quái vật. Cô không tàn nhẫn như nó, cũng không xảo quyệt như nó. Cô chỉ là một cô gái bình thường, bị vận rủi đeo bám. Điều duy nhất cô có thể làm là tránh xa em gái, không liên lạc với em.
Nhưng cô vẫn làm hỏng cuộc đời của em. Con quái vật chiếm lấy cơ thể cô đã dụ dỗ người yêu của em, nuôi dưỡng một con mồi mới. Con quái vật từng nói, con mồi mang cảm xúc mãnh liệt là ngon nhất. Nó yêu thích ẩm thực, và càng yêu thích quá trình chế biến món ăn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT