Trước đây Đào Hiển Đình thích dẫn Đào Hân Nhiên đi theo bên mình, ai cũng biết cô là con gái cưng của ông. Nhưng rất ít người biết rằng, Đào Uyển cũng là con gái của Đào Hiển Đình.
Bà Đào nhìn Đào Hân Nhiên ngồi khóc thút thít dưới đất, trong lòng bà không khỏi cảm thấy xót xa: “Được rồi, chuyện đã xảy ra, nghĩ cách cứu vãn mới phải. Đánh con bé thì có ích gì?”
Đào Hiển Đình nặng nề hừ một tiếng, vẻ mặt không mấy hài lòng. Lo sợ Đào Hiển Đình lại gây ra chuyện gì không hay, bà cụ xoay người nói với Đào Uyển: “Uyển Uyển, hai đứa về đi. Bà tạm thời ở đây hai ngày. Khi hết việc bà sẽ về quê.”
Đào Uyển im lặng trong giây lát, rồi gật đầu: “Dạ, bà nội, bà muốn về thì nói với cháu nhé, cháu đưa bà đi.”
Bà cụ gật đầu: “Được, hai đứa về trước đi.”
Phó Thuấn nắm tay Đào Uyển, nhẹ nhàng kéo cô rời khỏi nhà.
Suốt quãng đường trở về, Đào Uyển không nói gì. Đôi lúc, cô cảm thấy mình thật may mắn. Nếu không có Đào Hân Nhiên, có lẽ cô đã phải tạm chấp nhận mối quan hệ với Lương Gia Bình, không thể vui vẻ sống cùng Phó Thuấn như hiện tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT