Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, nhuộm căn phòng một màu vàng dịu nhẹ. Họ hòa mình vào nhau, trong khoảnh khắc này, chỉ còn lại hai trái tim đập cùng nhịp.
Một lát sau, Đào Uyển nhẹ nhàng đẩy anh ra, hơi thở của cô dường như vẫn chưa ổn định. Cô cười khẽ, ánh mắt lấp lánh sự tinh nghịch nhưng cũng chứa đựng vô vàn tình cảm.
“Anh ăn cơm trước đi, lát nữa lại…”
Giọng cô nhỏ dần, bối rối trước câu nói nửa vời. Phó Thuấn cười khẽ, ánh mắt trêu chọc nhưng cũng không kém phần dịu dàng.
“Lát nữa lại cái gì?” Anh trầm giọng hỏi, dù đã biết câu trả lời nhưng vẫn muốn nghe từ chính miệng cô.
“Không có gì.”
“Uyển Uyển, nhìn anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT