“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi, anh cứ nhìn đường đi đi.” Phương Chu vừa đỡ trán vừa ngắt lời anh ta, không muốn tiếp tục chủ đề này mà chính mình đã khơi mào nữa.
Năm phút sau, Lộ Phi Lam đỗ xe bên một cửa hàng tiện lợi tự phục vụ ven đường, Phương Chu không xuống xe theo, Lộ Phi Lam quẹt vòng tay mua một ít đồ ăn rồi trở lại xe, đưa cho cô xong thì tiếp tục lái xe đến nơi khác.
Tìm chỗ ở cũng gần giống như ở khu Đồng Hoa, nếu muốn ở nơi tốt hơn thì cách nhanh nhất là tìm đến công ty môi giới.
Nghĩ rằng cần hiểu thêm tình hình ở đây, lần này Phương Chu cũng xuống xe cùng anh ta.
Lộ Phi Lam đưa cho cô chiếc áo khoác của anh ta: “Mặc tạm đi, tôi không muốn dùng năng lực chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này.”
Phương Chu mặc thử bộ đồ, nhưng nó hoàn toàn không vừa vặn. Đối với dáng vẻ ngụy trang số hai này của cô, mặc nó chẳng khác nào trẻ con mặc trộm quần áo người lớn. Tuy vậy, có còn hơn không.
Gần đây khu Bạch Kình có nhiều người chọn rời đi, còn rất nhiều phòng ở trống. Khi Phương Chu và Lộ Phi Lam đến, nhân viên môi giới mắt sáng rỡ khi thấy hai người họ vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play