“Mời mọi người chọn chỗ ngồi theo ý thích.” Người đàn ông trong lễ phục tiếp tục nói.
Với hàng ngàn chỗ ngồi, hầu hết mọi người chọn ngồi ở dãy giữa, và để tránh bị chú ý, Phương Chu cũng ngồi vào hàng ghế giữa cùng với đám đông.
Sau khi ngồi vào chỗ, đèn trên cao đột nhiên tắt hết, chỉ còn lại ánh sáng chiếu trên sân khấu.
Tiếng xôn xao của đám đông trở nên hỗn loạn hơn vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bỗng nhiên, âm nhạc vang lên từ xung quanh, và bốn người lần lượt bước ra từ cánh gà, đứng quay lưng về phía khán giả. Hai người mặc quân phục, một người ăn mặc xa hoa, người cuối cùng mặc bộ quần áo rách rưới như một kẻ ăn xin.
Trông như mở đầu của một vở kịch, nhưng tất cả những người đến tham dự buổi giao lưu lần thứ hai đều có mục đích riêng, chứ không phải để xem một vở kịch “buồn cười” thế này.
Một người nóng nảy liền lớn tiếng chửi: “Mấy người đang giở trò gì vậy? Chẳng phải đã nói sẽ giải quyết vấn đề của tôi sao? Ai cần xem thứ này chứ!”
Còn Phương Chu thì hoàn toàn không quan tâm đến việc họ sẽ diễn kịch gì, cô chỉ chú ý rằng trên sân khấu mỗi người đều có những dòng thông tin quen thuộc hiện lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play