“Kêu tôi Phương Chu là được, Chu tiến sĩ quá mức chuyên tâm, tôi gọi cô vài tiếng cô đều không có đáp lại.” Cô đúng lý hợp tình mà mỉm cười, sau đó hào phóng chuyển tầm mắt lên hạt giống trước mặt Chu Quỳnh Chi, trên mặt lộ ra kinh ngạc gãi đúng chỗ ngứa.
“Đây là cái gì? Thoạt nhìn có hơi giống hạt giống…… Thế nhưng nảy mầm rồi à, sao có thể, là Chu tiến sĩ làm hay sao?”
Việc đã đến nước này, Chu Quỳnh Chi cũng không chuẩn bị che giấu nữa, gieo trồng hạt giống cũng không phải hành vi bị cấm, chỉ là loại chuyện này ở trong thế giới này là một việc vô ích, chỉ là trước khi chưa nếm thử ra kết quả không đáng để tuyên dương bốn phía mà thôi.
Đúng lúc, hiện tại cô phi thường yêu cầu một người có thể chia sẻ khuynh thuật, Phương Chu không có bất luận mâu thuẫn xung đột gì với cô là người thích hợp để chia sẻ nhất.
“Đúng vậy, căn cứ tôi lật xem tư liệu, hẳn là hạt giống tiểu mạch, lúc tôi bắt được cũng đã là trạng thái nảy mầm.”
“Vốn dĩ bắt được chính là hai viên, có một viên rất nhanh đã chết, nhưng là viên này thế nhưng còn có thể tiếp tục tồn tại.”
Tuy rằng chỉ mới qua thời gian một ngày, nhưng điều này đã phi thường phi thường hiếm thấy, trong mắt Chu Quỳnh Chi phát ra ánh sáng rực rỡ, phảng phất như đã thấy bộ dáng nó khỏe mạnh trưởng thành.
“Độ ấm cùng độ ẩm trong không khí, cả việc tưới nước đều giống viên kia y như đúc, trước mắt tôi còn không biết là do nhân tố gì ảnh hưởng nó, vật phẩm thí nghiệm để đối chiếu quá ít, tôi có chút đau đầu.”
Hạt giống không thành vấn đề, nảy mầm không thành vấn đề, nhưng sau khi hạt giống rời khỏi Nhạc Viên cũng không có tử vong…… Vậy thì vấn đề rất lớn, kết hợp biểu hiện tin tức “Đang ngụy trang” vừa xuất hiện.
Chu Quỳnh Chi đương nhiên sẽ không biết là do nhân tố gì ảnh hưởng nó, bởi vì viên hạt giống này là do sinh vật dị hình ngụy trang.
“Có lẽ lại quan sát hai ngày là có thể biết vì cái gì.” Phương Chu bất động thanh sắc nói, “Chu tiến sĩ bắt được nó cũng đã là trạng thái nảy mầm sao? Chẳng lẽ là từ Nhạc Viên mang ra?”
Trạng thái tinh thần quá mức khẩn trương hơn nữa giấc ngủ không đủ dẫn tới Chu Quỳnh Chi nói lỡ lời, hai viên hạt giống này vẫn là dùng tin tức có liên quan đến Phương Chu trao đổi, nhất thời cô cảm thấy rất xấu hổ.
“Khụ, đúng vậy.” Cô nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, sao cô lại vòng trở lại, còn có chuyện gì sao?”
Đầu óc Phương Chu dạo qua một vòng, trong căn cứ ngoại trừ cô cùng Phương Tuần Giang, Caesar thân là đội trưởng đội Tiền Phong xác thật ngẫu nhiên cũng sẽ đi Nhạc Viên cùng nhân viên có liên quan giao tiếp tin tức.
Chuyện này không có khả năng là cô cùng Phương Tuần Giang mang cho Chu Quỳnh Chi, vậy thì chỉ có hắn.
Caesar là biết chuyện này? Hay là nói hắn cũng không biết chuyện này nên trời xui đất khiến mà cho Chu Quỳnh Chi?
Từ tin tức phân tích được, đem sinh vật dị hình không có bị khống chế tặng cho đồng nghiệp không giống hành vi mà Caesar sẽ làm, có lẽ hắn cũng không biết chuyện này.
Chuyện này đúng là làm cô đau đầu, nó có thể lừa được Caesar chứng minh năng lực ngụy trang của nó giấu diếm được Caesar có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Cũng không biết năng lực của nó là ngụy trang hay là phương diện khống chế tinh thần.
Chỉ sợ là Chu Quỳnh Chi cũng không biết chuyện, Phương Chu không có lại dò hỏi càng nhiều, mà là theo cô thay đổi đề tài, dời tầm mắt cô sang chuyện khác.
“Đúng vậy, tôi có chút chuyện muốn dò hỏi, là về chuyện trước đó Trương chủ nhiệm có nhắc tới ‘Không cần để ý tới những âm thanh tồn tại trong đầu, tận lực không cần nghe rõ nội dung chúng nó nói’ …… tôi muốn hỏi một chút cụ thể là vì cái gì.”
“Dần dần khi cô có thể nghe rõ nội dung chúng nó nói, thuyết minh cô đang chậm rãi bị sinh vật dị hình cắn nuốt và hấp thu, ‘ Kẻ Thôn Phệ ’ muốn sống được lâu một ít, thì phải nghĩ mọi cách kéo dài quá trình bị dị hình hấp thu ……”
Thừa dịp này, Phương Chu từ lòng bàn tay triệu hồi tuyến mãng ra, ngưng tụ thành một sợi dây thật dài, thao tác ngoài tầm mắt của Chu Quỳnh Chi, cũng chính là điểm mù của cô ấy, từ từ tiếp cận viên hạt giống kia, chuẩn bị thử thăm dò tiếp xúc một chút, xem có thể quấn lấy Đằng trùng đang ngụy trang thành mầm, trực tiếp treo cổ nó hay không.
Khi Phương Chu thao túng tuyến mãng dần dần tiếp xúc được Đằng trùng, đột nhiên cô cảm thấy hoàn cảnh chung quanh điên đảo, trời là đất, trái là phải, vốn định khống chế tuyến mãng thành trạng thái sợi tơ làm người khó có thể phát hiện, lúc này tuyến mãng lại bỗng nhiên tuôn trào ra, hướng tới phương hướng hoàn toàn ngược lại với Đằng trùng mà đi, đánh vào bên trên vách tường.
Nhận tri của cô trong nháy mắt đã bị xoay chuyển!
Trong chớp mắt nhận tri của Phương Chu bị điên đảo, cô đã thấy được bản thể của con sinh vật dị hình đang ngụy trang.
Đó là một con sinh vật có hơi giống bọ tre, toàn thân màu xanh lục, mấy cặp chi thon dài, trên chi còn có dây đằng quấn quanh như hợp chất diễn sinh, lúc này các chi cùng dây đằng của nó đang quấn quanh hộp “Hạt giống” bồi dưỡng, nó cũng từ phía sau dò đầu ra.
Phương Chu nghe thấy nó phát ra tiếng cười “Hì hì hì hi” mang theo ý trào phúng.
Sau khi ý thức được nhận tri bị điên đảo, Phương Chu nhanh chóng làm ra điều chỉnh, múa may tuyến mãng hướng về phía ngược lại, quả nhiên khi tuyến mãng đánh lên vách tường nhưng trong hiện thực lại đánh trúng Đằng trùng, làm cả trùng và hộp đều bị quét xuống mặt đất.
“Phương Chu!” Chu Quỳnh Chi đứng bên cạnh thấy thế liền kinh hãi, phản ứng đầu tiên là lực lượng của dị hình trong cơ thể cô mất khống chế.
Đúng lúc Chu Quỳnh Chi xoay người, Đằng trùng lại lần nữa biến trở về bộ dáng ngụy trang, trở thành một gốc cây không chớp mắt trong hộp bồi dưỡng hạt giống, nhận tri bị đảo lộn của Phương Chu lại một lần nữa khôi phục, tuyến mãng bị cô toàn bộ thu hồi.
Nhìn hạt giống bảo bối của cô bị quét xuống đất, tim Chu Quỳnh Chi run lên, lập tức cầm một ống thuốc ức chế Kẻ Thôn Phệ, định tiêm vào tay cho Phương Chu.
“Chờ đã!” Phương Chu lập tức ngăn cản động tác của Chu Quỳnh Chi, tránh ống thuốc ức chế Kẻ Thôn Phệ tiêm vào người, “Tôi không có việc gì, Chu tiến sĩ, bình tĩnh bình tĩnh.”
Đáng chết…… Rốt cuộc là tình huống như thế nào.
Chu Quỳnh Chi thấy cô khôi phục bình thường trong nháy mắt, biểu cảm trên mặt có kinh ngạc, sau khi xác nhận cô thật sự không có việc gì và thần chí rõ ràng mới chậm rãi thu hồi thuốc ức chế trong tay lúc này mới có thừa lực chạy tới xem xét tình huống của hạt giống trên mặt đất.
Hộp bồi dưỡng chỉ bị đổ, hạt giống vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.