Ngay khi hai người thừa dịp trời mưa, yên lặng nghiên cứu mỹ thực, thuận tiện lặng lẽ làm ấm tình cảm, hơn nửa đêm, lại là một trận mưa to, tiếng sấm trực tiếp đánh thức người ta.
Túc Kiều mơ màng từ trong mộng bị tiếng sấm này đánh thức, cô sợ tới mức run lên một chút, vừa mở mắt ra sắc trời đen kịt, đưa tay muốn bật đèn, lại phát hiện sờ không, lúc này mới phản ứng lại cô xuyên không rồi, lúc này nông thôn vẫn chưa có đèn điện, nhất thời ấm ức hé răng rầm rì.
Cũng may Tống Thanh Hàm cũng lập tức tỉnh lại, ôm cơ thể vỗ lưng cô dỗ dành cô, lúc này mới trấn an lại, nhưng rất nhanh, cả hai cảm giác dường như mặt đất đều có hơi rung lắc.
Túc Kiều Kiều có chút kinh hồn chưa bình tĩnh, lại bị kinh hãi một trận, lẩm bẩm nói: “Động đất sao?”
“Không thể nào?” Tống Thanh Hàm chần chờ nói, chỗ bọn họ bao nhiêu năm nay đều chưa từng xảy ra động đất.
Bên ngoài mưa ào ào rơi xuống, so với lúc trước càng thêm vang, rơi trên ngói giống như đánh trống vậy.
Trong phòng hai người hai mặt nhìn nhau, Túc Kiều Kiều không dấu vết lại gần một chút, lúc này mới an tâm mở to hai mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play