Tống Thanh Hàm ho nhẹ một tiếng, gọi thím không nói lời nào.
Túc Kiều Kiều không chút ngượng ngùng, cười nói: “Thím, không phải do cháu sợ Thanh Hàm bị thương sao? Trong nhà cũng không có người làm việc, lại bị thương rồi tiêu tiền vậy chẳng phải mệt hơn sao?”
“Đúng vậy, cẩn thận một chút.” Mấy bà thím lập tức đổi giọng, đau lòng nói: “Hai đứa nhỏ bọn cháu sống cho tốt tốt, sau này cách nhà họ Tống xa một chút, coi như không có ba mẹ này.”
Chậc, không phải là một đứa trẻ tội nghiệp sao?
Ba mẹ ruột đối cử với bọn họ như vậy, chỉ có thể dựa vào nhà mẹ đẻ, mất mặt lắm nhỉ?
Nhưng không thế thì sống kiểu gì? Vẫn là nhà họ Túc phúc hậu, cũng may Kiều Kiều đứa lợi hại, bằng không sao có thể sống qua ngày.
Túc Kiều Kiều cười gật đầu, tiếp tục đi về phía trước, không chú ý Tống Thanh Hàm bên cạnh đang dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn cô...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play