Có lẽ thật sự là thành kiến lúc trước, vẻ mặt anh nhu hòa một chút: “Chú ngồi trước đi.”
Túc Kiều Kiều không muốn đi vào phòng bếp, nhưng cũng không thích ứng với nhiều người đàn ông như vậy, bởi vậy trực tiếp chạy về phòng, chợt nghe thấy bên trong ba cô đang chửi bới hai đứa con trai: “Lâu thế mà mới vớt được một con cá lên, chờ hai đứa mang cá về sợ là chết đói.”
“Ba!”
Sau đó là giọng Tống Thanh Hàm chuyển đề tài: “Chú, quấy rầy chú rồi, cũng không có thứ gì tốt, cháu mang theo hai bình rượu.”
“Rượu chính là thứ tốt, ai, một bầu lớn như vậy sao? Để lại một bình đãi khách.”
...
Đợi một lát, mâm thức ăn cuối cùng được xào xong, Túc Kiều Kiều bị gọi ra ngoài, trên bàn lớn đã đầy người, cô có một góc, cầm chén của mình, yên lặng kẹp rau xanh trước mặt mình ăn, ba đứa cháu bưng bát cơm và mấy miếng thịt đang ở bên ngoài ăn vui vẻ.
Bởi vì nhiều người, trên bàn ăn cực kỳ náo nhiệt, Túc Kiều Kiều cũng không bắt mắt.
Có điều đây là cô tự cho là, trên thực tế, trên bàn ăn gần như mỗi người đều chú ý cô, kể cả Tống Thanh Hàm, thấy cô yên lặng ăn rau xanh như vậy, trong lòng đều có chút quái dị.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT