Nhưng mà khóc thì khóc, cậu bé vẫn không dám phản kháng, không biết tại sao, đối với người ba không dịu dàng như vậy, cậu bé có thể tùy ý nghịch ngợm, nhưng đối với mẹ, cậu ấy lại sợ không thôi, chỉ cần mẹ nói, cậu bé cũng không dám không nghe.
Túc Kiều Kiều bị tiếng khóc kia khóc đến mềm lòng, nhưng vẫn cắn răng kiên trì: “Không được!”
Sau đó quay đầu lại, nhìn Tống Thanh Hàm ngoài cửa, đưa tay: “Cho em.”
Tống Thanh Hàm đưa mâm qua.
Tống Thiên Ninh nhất thời không khóc, nước miếng trông mong nhìn.
Sau đó chỉ thấy Túc Kiều Kiều trực tiếp tự mình ăn!
“Mẹ!” Cậu bé hét lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT