Túc Kiều Kiều thấy anh không nói lời nào, nhất thời nghẹn khuất, ôm bụng khổ sở: “Em biết ngay mà, người đàn ông không có thứ tốt...”
“Không phải, anh không có...” Tống Thanh Hàm cố gắng giải thích.
“Anh im đi!” Túc Kiều Kiều tức giận gầm lên: “Từ sáng nay anh vẫn chọc cho em tức giận, anh quá ——”
Bỗng nhiên một âm thanh sắc bén mang theo ý lạnh từ trong viện vang lên: “Túc Kiều Kiều! Con lại bắt nạt Thanh Hàm thử xem!”
Túc Kiều Kiều nhất thời im lặng, biểu cảm kiêu căng kiêu ngạo kia bằng mắt thường có thể thấy được trở nên tan biến, cô nhào vào trong ngực Tống Thanh Hàm dùng quần áo của anh lau nước mắt, quay đầu hướng về phía Tôn Phương bước nhanh tới cười ngọt ngào: “Mẹ, con không có mà.”
Tôn Phương chứng kiến toàn bộ quá trình con gái biến sắc, vẻ mặt lạnh lùng, cố ý đánh con gái hai cái, lại nhìn bụng cô, không nỡ xuống tay, oán hận nói: “Con cứ ỷ vào Thanh Hàm tốt tính, cẩn thận chọc giận nó, đến lúc đó con có khóc cũng không có chỗ khóc.”
Tống Thanh Hàm được mẹ vợ giải cứu, nhất thời thả lỏng xuống, mới cảm thấy sau lưng vậy mà đều toát ra một thân mồ hôi lạnh, lập tức suy yếu nói: “Mẹ, không sao, con sẽ không tức giận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT