Bọn họ nhìn về phía Tống Thanh Hàm, vốn tưởng rằng sẽ có một chút vẻ mặt không giống nhau, lại không nghĩ người này giống như Túc Kiều Kiều nói, nở cười yếu ớt, không nhanh không chậm, giống như trước kia, thấy bọn họ nhìn qua, còn dịu dàng nói: “Kiều Kiều nói đúng, không có gì thay đổi, tự nhiên không có gì to tát.”
Bọn họ càng im lặng.
Chỉ là trong lòng cũng bình tĩnh hơn nhiều, cũng không phải cái khác, mà là nhìn đương sự đều bình tĩnh như vậy, bọn họ lại nói cái gì cũng không có ý nghĩa, hơn nữa, giống như Túc Kiều Kiều nói, không có gì sẽ thay đổi.
Hai người bọn họ là một gia đình nhỏ, con cái đều đã trưởng thành, đã hai mươi hai tuổi, không phải mười hai tuổi, cho dù thay đổi ba mẹ ruột, cũng sẽ không có gì thay đổi.
Nhà chồng của Túc Kiều Kiều đối với cô sẽ không có áp bách gì, bởi vì trong lòng Tống Thanh Hàm, khẳng định sẽ nghiêng về vợ mình ở chung lâu hơn..
Có điều nghĩ như vậy, song là trưởng bối của hai người, Tôn Phương và Túc Kiến Hoa vẫn nghiêm túc hỏi thăm thái độ của hai người, chủ yếu là ý kiến của Tống Thanh Hàm.
Tôn Phương nói: “Hai đứa tính sau này sẽ làm gì? Mẹ thấy bà ấy mẹ ruột con hôm nay tới, nhìn điều kiện gia đình rất tốt, vừa nhìn đã biết là có bản lĩnh, nếu con trở về, cũng không cần ở nơi này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play