Tống Thanh Hàm lại không biết, cho rằng cô bị người khác bắt nạt, đôi mắt lạnh lùng, âm thanh càng thêm dịu dàng: “Ngoan, nói anh nghe, làm sao vậy?”
Túc Kiều Kiều mím môi, hai tay nên ôm lấy cổ anh, dùng sức, treo trên thắt lưng anh, tay phải Tống Thanh Hàm tự động đỡ cô, sợ cô trượt xuống.
Túc Kiều Kiều cũng không biết làm sao, dù sao cũng là muốn dính lấy anh, liền thuận theo tâm ý của mình, nhỏ giọng nói: “Không sao, chính là... Nhớ anh.”
Tống Thanh Hàm bật cười, nét tìm tòi trong mắt phai nhạt: “Được rồi, hiện tại không phải đã về rồi sao.”
Bị anh ôm vào trong ngực, tâm tình Túc Kiều Kiều tốt hơn một chút, hít sâu một hơi, một tay ôm mặt anh, cười tủm tỉm hỏi: “Nói, anh có phải của em không?”
Cô có chút ngượng ngùng, vẻ mặt cố gắng như mình đang trò đùa, còn lấy tay túm lấy mặt anh.
Tống Thanh Hàm quyết đoán gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, cũng không coi như đùa giỡn: “Phải! Em cũng là của anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play