“Kiều Kiều rất sợ lạnh, còn sắp đến mùa đông rồi, một bộ quần áo bông sợ là không đủ, con muốn làm cho Kiều Kiều một cái áo len dài hơn một chút.”
Nói đến đây, Tôn Phương lập tức quên giáo huấn con gái, gật đầu nói: “Trong nhà còn, chỉ đủ làm một cái áo bông của con.”
Tống Thanh Hàm: “Con còn có áo khoác quân đội, không cần làm nữa.”
Tôn Phương càng thêm hài lòng, trong mắt cũng có một chút ý cười: “Trong nhà cũng không phải không có tiền, dù sao cũng phải làm một món thay thế, lần sau cầm theo kích cỡ của con tới, mẹ làm cho con một cái.”
Nếu là bình thường, bà ấy cũng sẽ không làm, chỉ là anh đối xử cới con gái nhà mình tốt như vậy, vừa vặn trong nhà kiếm được nhiều tiền.
Thời gian này Kiều Kiều cũng lấy không ít đồ trở về, như thế nào cũng phải đầu đào báo lý, nhất là đứa nhỏ này không có ba mẹ yêu thương, bà ấy càng không thể khinh thường.
Tống Thanh Hàm muốn từ chối, nào cần, da thịt dày như anh đây, hơn nữa mùa đông này cũng không tính là rất lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play