Trên gương mặt cô bé có chút sợ hãi, thì thầm: “Sẽ bị người ta chửi đó.”
Túc Kiều Kiều nhìn cô ấy một cái, lần trước gặp mặt, cô cũng không thấy rõ gương mặt của cô bé, chỉ là tóc và thân hình khiến cô nhận ra mà thôi.
Đứa nhỏ này tên là Kế Hoàn, năm nay mười sáu tuổi, ông nội là Kế Chính Phong, Tống Thanh Hàm hai ngày trước hỏi thăm ra, Kế Chính Phong trước kia là một giáo sư đại học, dạy lịch sử, còn thích vẽ tranh, quốc họa của ông ấy cực kỳ nổi danh, từng là người mà thiên kim khó cầu, nhưng một phát đã rớt đài, thế nên lưu lạc đến nơi này.
Lúc trước Túc Kiều Kiều chưa bao giờ để ý những thứ khác trong thôn, luôn cảm thấy sau này mình phải rời khỏi nơi đây.
Chỉ là sau khi biết được, Túc Kiều Kiều càng không hối hận vì đã giúp đỡ người này.
Nếu một ông già như vậy thực sự không còn, thì đó là một nỗi mất mát.
Bọn họ đã phải chịu đựng trong nhiều năm, muốn giúp họ một chút, Túc Kiều Kiều cũng không thể đột nhiên đi qua, vay tiền đó hẳn là đủ rồi, cho nên không nghĩ tới chuyện này nữa, bây giờ lại gặp phải...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play