Tam Bảo còn nhỏ, nói chuyện không thuận lợi, chỉ có thể gật đầu theo, trông mong nhìn cô: “Cô ơi!”
Túc Kiều Kiều bị bọn họ chọc cười, vui vẻ nói: “Cảm ơn mấy đứa, cô muốn uống nước.”
Đại Bảo ngay lập tức giơ tay lên: “Để cháu!”
Nó mới 5 tuổi mà có thể làm rất nhiều việc.
Chỉ chốc lát sau, Đại Bảo cầm một ly sữa mạch nha tới, phía sau là Trương Thiến vẻ mặt đau nhức, có điều không nói gì, chị ta càng lo lắng cho Đại Bảo hơn: “Con cẩn thận một chút, đừng làm đổ.”
Đây chính là sữa mạch nha đó, thứ đồ quý giá, đổ xuống sẽ lãng phí.
Phần sữa mạch nha này đương nhiên không phải lần trước Túc Kiều Kiều lấy ra, mà là lần trước một nhiệm vụ nhỏ thu được, sữa bột trong nhà một tháng một lon, hiện tại đã tích góp được hai lon, mỗi ngày cô và Tống Thanh Hàm sáng tối một ly, sữa mạch nha thì nhiều hơn, giữ lại lãng phí, nên cô đưa cho ba cháu trai, để Tôn Phương mỗi ngày cho bọn họ uống một chén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play