“Thế thì có gì to tát?” Mẹ Tống vẫn như trước nhao nhao bất bình, lúc này bà ta đã bị Túc Kiều Kiều buông ra, nhưng vẫn bị Tôn Phương lôi kéo, hai mẹ con này quả thực là khắc tinh của bà ta, sao lại cũng không thoát khỏi được.
Túc Kiều Kiều mím môi, lau mồ hôi lạnh trên trán, cởi giày, để lộ chân cho bà ta xem, lên tiếng uy hiếp: “Chính bà nhìn xem, đã sưng lên cả rồi!”
“Tống Thanh Hàm là con trai bà, chứ tôi không phải, bà không sinh tôi không nuôi tôi, tôi không tốn một xu của bà, hôm nay bà không cho tôi tiền khám bệnh, thì tôi sẽ để chân bà cũng giống tôi!”
Thật sự cho rằng mình dễ bắt nạt?
Mẹ Tống y như cái kẹo cao su đã ăn qua, dính vào trên người ghê tởm lại khó có thể kéo ra, nếu đã như vậy, cô sẽ tàn nhẫn hơn.
Dù sao cô cũng sẽ không để cho mình chịu thiệt!
Cô ưỡn thắt lưng, trên gương mặt xinh đẹp là nét lạnh lùng, ánh mắt âm , dáng vẻ này nếu để cho ba mẹ ruột của cô nhìn thấy, cũng không được kinh ngạc, ít nhất trong nhận thức của bọn họ, con gái luôn lười biếng với việc đối đãi với người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play