“Đây không phải là dấu hiệu sao?” Tôn Phương nhếch miệng cười vui vẻ, bước chân đi vào phòng bếp nhẹ nhàng muốn bay lên, thời đại này chú ý việc nhiều con nhiều phúc, thêm một đứa cháu cũng vui mừng.
“Mẹ, con cũng đến hỗ trợ.” Túc Kiều Kiều đi theo bà ấy vào phòng bếp, thời gian này, cô quả thật rất hứng thú đối với việc bếp núc.
Trương Thiến tự giác đi xử lý lòng lợn, đối với việc em dâu hai mang lại cũng không hâm mộ, chị ta đã sinh hai đứa con trai rồi, ngược lại cũng không muốn sinh thêm, ba mẹ chồng không hỗ trợ nuôi con, hai đứa nhỏ kia giờ nuôi đều cảm thấy khó khăn.
Sự chú ý của chị ta vẫn còn tập trung trên đồng hồ, khá ghen tị nói: “Túc Kiều Kiều, đây thực sự là em mua à? Người đàn ông nhà em không nói gì sao?”
Đồ vật đắt tiền như vậy, đeo trên người ai cũng luyến tiếc.
Lại nhắc tới chuyện này, Túc Kiều Kiều còn chưa trả lời, Tôn Phương lại nhớ tới, xoa đầu cô nói: “Đúng vậy, đứa nhỏ này, trong tay có tiền cũng không thể lãng phí như vậy chứ? Chiếc đồng hồ này nghe nói phải tốn một hai trăm đồng, con lại không kiếm ra tiền, người đàn ông của con đi làm, cũng phải có tiền cuối năm, sau đó không lo đói bụng sao? Còn phiếu nữa? Chỗ chúng ta cũng không có phiếu này, có phải con tìm người mua hay không?”
Cô vốn muốn giáo huấn con gái, đáng tiếc bị niềm vui con dâu thứ hai làm cho đầu óc choáng váng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play