Từ nhà họ Túc trở về, Túc Kiều Kiều lập tức cầm hai quả trứng gà đi trả xe.
Người có xe đạp là anh em Vương Kiến Quân của đại đội trưởng Vương Kiến Nghiệp, hai nhà lập tức kề sát nhau, lúc đi ra, Túc Kiều Kiều vừa lúc nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh nhanh chóng chạy về phía nhà Vương Kiến Nghiệp, phía sau còn đi theo mẹ Tống.
Người trước vẻ mặt phẫn nộ, giống như là bị chọc giận, người sau vẻ mặt kích động, không ngừng hô: “Này này, cô trở về, chúng ta có chuyện từ từ hẵng nói...”
Lúc sắp tiến vào nhà đại đội trưởng, mẹ Tống nhìn thấy Túc Kiều Kiều, lập tức oán hận trừng mắt nhìn cô một cái, lúc này mới vọt vào.
Túc Kiều Kiều nhìn cảnh tượng này, mờ mịt sửng sốt một chút, có chút tò mò đi qua hai bước, chợt nghe thấy bên trong Tịch Dao ấm ức khóc lóc: “Đại đội trưởng, rõ ràng tôi mang về nhiều lương thực như vậy, bọn họ đều thu, kết quả cho tôi ăn cái vớ vẩn, vẫn là cái loại màu xanh lá cây, thêm rau dại, dựa vào đâu chứ! Tôi muốn một mình nấu cơm, bọn họ cũng không đưa lương thực cho tôi...”
“Đại đội trưởng, nhà chúng tôi đều ăn như vậy, cũng không cho cô ta ăn một mình, hơn nữa lương thực tuy rằng nhiều, nhưng cũng không thể ăn bao lâu, chúng ta đều là người thành thật, đương nhiên phải tiết kiệm!”
Giọng nói hợp lý của mẹ Tống cắt đứt tiếng khóc của Tịch Dao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT