Túc Chính Dương ngược lại sắc mặt trầm xuống một chút, rồi lại rất bình tĩnh lại, cũng không nét không vui, ngược lại suy nghĩ gật đầu.
Ở nhà bình thường, con gái xuất giá, trong nhà sẽ phân gia cho mấy anh trai, nhưng nhà bọn họ, con gái cũng là bảo bối, thậm chí bởi vì là người nhỏ tuổi nhất, so với con trai càng phải yêu chiều, còn chưa gả xa, là không có khả năng mặc kệ, bởi vậy hai con dâu mất hứng đây là đương nhiên.
Nhưng cũng giống như con gái nói, hai ông bà đều nuôi lớn bọn họ, cũng không nợ bọn họ, muốn đối tốt với ai, là tự do của ông bà, còn phải tính kế, ầm ĩ đến gia đình không yên,
Không bằng cứ như vậy phân gia, chia sạch sẽ, đến lúc đó cái gì cũng khỏi nói
Vì thế trong một đám phản đối, Túc Chính Dương nghiêm túc gật đầu: “Đã đến lúc phân gia.”
Túc Kiến Quân biến sắc, anh ấy nhìn mẹ mình sắc mặt khó coi, lại nhìn ba mình, nhất thời cảm giác giống như trời sụp đổ, vừa rồi còn cho rằng dỗ dành mẹ là có thể tốt, hiện tại thấy ba ruột cũng như vậy.
Trực tiếp hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, ôm ba anh ấy khóc lớn: “Ba, đừng phân gia mà, phân gia chúng con phải sống như thế nào a! !”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT