Tề Ngọc Trân vừa lau lại bục giảng và ghế, đã là lần thứ ba rồi, thấy Du Niệm đến thì bảo:
“Tôi sắp phải đến nhà ăn ăn cơm rồi, cậu giúp tôi trông chừng một chút, có ai vô ý làm rơi rác trên bục giảng thì nhặt giúp tôi, tôi ăn cơm xong sẽ quay lại ngay.”
Trong lúc này, cơ bản sẽ không có ai cố tình vứt rác lên bục giảng, chỉ là rất có thể đi ngang qua, đồ trong túi rơi ra mà không chú ý.
“Giờ này mà cậu còn chưa ăn cơm à?”
Tề Ngọc Trân:
“Chưa, trưa nay người nhà tôi mang cơm cho tôi ăn, hẹn một giờ gặp ở nhà ăn, bây giờ là mười hai giờ năm mươi hai rồi, tôi đến nhà ăn là vừa đúng giờ.”
Du Niệm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT