Tống Tầm Chu: “Học cấp ba là làm bài và ghi nhớ, ghi nhớ là không thể thiếu, em phải học thuộc, anh sẽ kiểm tra, nếu em nhớ được thì anh sẽ thưởng.”
“Có thưởng hay không không quan trọng, anh không phạt em là tốt rồi.”
Hai vợ trò chuyện, đến cửa hàng bách hóa.
Lý do hôm nay vào thành phố là để mua đồ đi mưa, mặc dù mẹ cảm thấy không cần thiết phải mua đồ đi mưa, trong nhà thứ gì cần có cũng có hết rồi nhưng vẫn không ngăn cản hai vợ chồng vào thành phố.
Tống Tầm Chu thực ra có phiếu đồ đi mưa, bao gồm ô che mưa, ủng đi mưa và áo mưa, ba mẹ anh biết xuống nông thôn sẽ thường xuyên bị mắc mưa nên cho anh mấy phiếu, nói là phổ biến toàn quốc. Anh mua ủng đi mưa, ô che mưa ở hợp tác mua bán không cần phiếu nhưng chất lượng rất tệ, vì lý do bảo hiểm nên anh vẫn mang theo phiếu dụng cụ đi mưa vào thành phố.
Mua đồ đi mưa ở bách hoá cần phiếu đồ đi mưa, dụng cụ che mưa chất lượng tốt thì cần phiếu, chất lượng bình thường và rẻ nhất thì không cần.
Tề Ngọc Trân quản lý tiền bạc của hai vợ chồng, cô muốn mua đồ chất lượng tốt, sau khi hỏi chồng muốn gì, cô bỏ qua đồ rẻ và chọn những món khá đắt tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play