Mười phút sau, Ngu Thính về đến nhà.
Dì Tống vẫn đang nấu ăn trong bếp, thấy cô về liền bảo cần phải đợi thêm một chút. Nhiễm Linh đứng trong vườn ngắm hoa, khi Ngu Thính bước tới sau lưng, nàng mới quay đầu lại.
Dạo gần đây, Ngu Thính không có thời gian nhìn ngắm khu vườn, trong thoáng chốc cô mới nhận ra rằng phần lớn những khóm hoa tím rộng lớn của Nhiễm Linh đã rơi vào trạng thái ngủ đông. Hương hoa nhạt đi, vườn hoa trông có phần trơ trụi, mất đi vẻ đẹp tươi tốt và trù phú như trước kia.
Nhiệt độ buổi chiều muộn chỉ khoảng mười độ, Nhiễm Linh vốn sợ lạnh, khoác một chiếc áo dạ mềm mại, mang theo dáng vẻ yếu đuối khó tả. Ngu Thính nhìn kỹ nàng, trong trí nhớ, lần trước cô gặp nàng, Nhiễm Linh chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, chân trần đi trên bờ sông… Thời gian trôi nhanh, mùa thu dường như đã bỏ đi mất và giờ đây họ đã bước vào mùa đông.
Nàng không trang điểm, ngay cả son môi cũng không tô, sắc mặt không tốt, vẻ yếu ớt nhợt nhạt càng rõ rệt trong cái lạnh mùa đông.
Ngu Thính nhìn nàng, cố giữ bình tĩnh, giọng rất ôn hòa: "Không định giải thích tin nhắn đó sao? Chị đang giận dỗi tôi phải không?”
Không đợi Nhiễm Linh trả lời, cô tiếp tục: "Tôi đã nói với chị là sau khi xong việc sẽ về rồi mà? Thời gian còn lại tôi đều có thể ở bên chị. Sao tự nhiên lại nói đến chuyện ly hôn? Chị muốn chọc giận tôi, hay muốn đe dọa tôi? Để tôi thấy áy náy, để tôi bù đắp nhiều hơn?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play