Bất tri bất giác, họ đã ngồi trong xe nửa tiếng. Nhiễm Linh rời khỏi đùi của Ngu Thính, lục túi lấy khăn giấy, không bận tâm đến vẻ ngoài của nàng trông còn lôi thôi hơn cả Ngu Thính, ôm lấy khuôn mặt của cô, cẩn thận lau cánh môi ướt át của cô.
Sau nụ hôn, cơn say của Ngu Thính trở nên rõ ràng hơn, nhưng không phải là cảm giác say thông thường khiến người ta đau đầu, khó chịu, hay mơ hồ, mà ngược lại là một sự lười biếng thong dong. Cô giống như một con cáo no nê, chìm vào ghế tựa mềm mại, ánh mắt dán chặt vào đôi môi đỏ hồng vì bị hôn của Nhiễm Linh, ý cười và khát khao trong mắt không hề che giấu, tận hưởng sự phục vụ tận tâm của chị Linh.
Nhiễm Linh bị ánh mắt chăm chú của Ngu Thính nhìn đến mất tự nhiên, nhưng Ngu Thính không có ý định giải thoát cho nàng, nàng chỉ có thể nhẫn nhịn. Sau khi lau sạch môi cho cô, Nhiễm Linh lại nhẹ nhàng vuốt lại mái tóc dài vừa bị nàng làm rối trong lúc quá đỗi xúc động, khôi phục lại vẻ chỉnh tề cho Ngu Thính, sau đó mới lau sạch vết son và những dấu ướt đọng trên đôi môi mình.
Không chỉ là ở trên môi, dấu son của Ngu Thính còn in lên cổ nàng, má nàng, và cả xương quai xanh nữa. Sau khi ăn kẹo, cô đã hôn nàng rất nhiều... Nhiễm Linh ở trước gương trang điểm một lúc lâu mới tạm thời lau sạch được.
"Có thể ra ngoài được chưa?" Sau nụ hôn, giọng nói của Ngu Thính đã nhuốm một vẻ khàn khàn lười biếng nhưng đầy thỏa mãn.
Cô hỏi như thể Nhiễm Linh vì quá đói khát mà dính lấy cô hôn rất lâu...
Dù xe mở điều hòa, nhưng đóng cửa sổ khiến không gian có phần ngột ngạt, lời trêu ghẹo của Ngu Thính quá rõ ràng khiến mặt Nhiễm Linh đỏ bừng, nàng ngượng ngùng gật đầu, rồi đưa tay mở cửa xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play