Liên Hoa Tiết qua đi, Mặc Họa vẫn như thường lệ đến chỗ Trang tiên sinh để học Trận Pháp. Lần này có thêm Bạch Tử Thắng và Bạch Tử Hi cùng đến.

Ba người đều là học đồ, nhưng mỗi người lại có sở trường riêng. Mặc Họa chủ yếu học Trận Pháp và chỉ có thể học tập ở lĩnh vực này. Trong khi đó, Bạch Tử Thắng và Bạch Tử Hi học đủ thứ, từ tu hành, Trận Pháp, luyện đan, đến phù chú và luyện khí.

Mỗi ngày, cả ba người đều tìm đến Trang tiên sinh để thỉnh giáo, các vấn đề rất đa dạng. Mặc Họa chỉ có thể tiếp thu một vài vấn đề liên quan đến Trận Pháp còn những chuyện khác thì hầu như không thể hiểu nổi.

Kém cỏi trong tu hành, nhưng Mặc Họa có thể học Trận Pháp cũng nhờ vào hai kiếp sống, Thần Thức vượt trội cùng với Đạo Bia trong đầu. Nhờ đó, hắn có thể luyện tập Trận Pháp mà không tiêu tốn linh thạch. Tuy nhiên, những phương diện tu đạo khác, hắn muốn học cũng đều không thể.

Dù Mặc Họa không hiểu nhiều, hắn vẫn âm thầm ghi nhớ trong lòng, ít nhất cũng có một chút ấn tượng, không đến nỗi gặp phải sẽ hoàn toàn lúng túng. Trong thế giới tu đạo đầy rẫy cạm bẫy, việc hiểu biết thêm chút ít luôn có lợi.

Mặc Họa học được nhiều điều từ Bạch gia huynh muội. Hắn không thể không thừa nhận rằng, cả Bạch Tử Thắng và Bạch Tử Hi đều có thiên tư và ngộ tính vượt trội so với hắn. Không chỉ về tu vi, căn cơ, mà cả tiêu chuẩn Trận Pháp, nhiều phương diện khác Mặc Họa đều thua kém xa.

Cái gọi là "Thiên chi kiêu tử" trong thế gia đại khái là như vậy.

Mặc Họa rất ngưỡng mộ Bạch Tử Hi. Còn về Bạch Tử Thắng, mặc dù có ngưỡng một chút nhưng sau đó lại thấy chán ghét.

Ban đầu, ba người không quá thân quen, có phần câu nệ khi ở bên nhau. Nhưng từ khi cùng nhau đi dạo trong Liên Hoa Tiết, mối quan hệ giữa Mặc Họa và Bạch Tử Thắng đã trở nên tự nhiên hơn, thường xuyên nói chuyện phiếm và đôi khi còn cãi nhau.

Bạch Tử Thắng, với thiên tư hơn người và cử chỉ ung dung của một thế gia kiêu tử, sau khi quen biết, lại hiện ra vẻ tranh cường háo thắng cùng với tính cách lắm lời. Dù có chăm chỉ tu hành, hắn vẫn thích tìm Mặc Họa để trò chuyện mỗi khi xong việc.

"Mặc Họa, khi nào thì có Đấu Yêu Hí?" 

"Nghỉ lễ đó."

"Mặc Họa, các ngươi nơi này, Liệp Yêu Sư săn giết yêu thú cũng đều dùng loại pháp thuật đó sao?"

"Có sử dụng, tuỳ trường hợp."

"Mặc Họa, khi các ngươi săn giết yêu thú, có thể mang ta đi không...?"

"Ta không phải là Liệp Yêu Sư, không đi săn."

"Mặc Họa..."

"..."

Có lúc Mặc Họa đáp lại vài câu, nhưng có lúc thì không thèm để ý tới câu hỏi của Bạch Tử Thắng.

Khi thấy Mặc Họa không chú ý đến mình, Bạch Tử Thắng liền lén lút nhìn vào sách Trận mà Mặc Họa đang xem. Khi trước, lúc chưa quen biết, Bạch Tử Thắng rất câu nệ, nhưng hiện tại thì lại khác.

Lục Hợp Trận Xu Luận? Không tệ, nhìn có vẻ học khá nhanh. Ngươi có phải không hiểu ý nghĩa của Trận Xu không?"

Mặc Họa thật sự không hiểu, chỉ nhẹ gật đầu.

Bạch Tử Thắng đắc ý nói: "Ngươi muốn biết sao?"

Mặc Họa thoáng nhìn hắn, thật lòng muốn biết, nhưng ánh mắt đắc ý của Bạch Tử Thắng khiến hắn không muốn nói gì.

“Đầu tháng sau bảy, sẽ có Đấu Yêu Hí.” Mặc Họa chậm rãi nói.

Bạch Tử Thắng vui mừng ra mặt.

“Nhưng ta không dẫn ngươi đi.” Mặc Họa lại nói.

Bạch Tử Thắng bị nghẹn ấm ức: “Vậy ta không cho ngươi biết Trận Xu là ý gì.”

“Ta có thể hỏi tiên sinh.”

Bạch Tử Thắng hậm hực không phản bác, cuối cùng thỏa hiệp: “Vậy ta sẽ nói cho ngươi Trận Xu là gì, nhưng ngươi phải dẫn ta đi xem Đấu Yêu Hí!”

"Không cần, hỏi tiên sinh là được." Mặc Họa từ chối.

Bạch Tử Thắng nóng lòng đến vò đầu: “Tiên sinh rất bận, không cần quấy rầy với những vấn đề nhỏ. Hơn nữa, tiên sinh giảng rất cao thâm, ngươi vừa mới bắt đầu chưa chắc đã nghe rõ được.”

Dù cho “vừa mới bắt đầu” không khiến Mặc Họa vui vẻ, nhưng điều Bạch Tử Thắng nói cũng rất đúng.

Trang tiên sinh về Trận Pháp có kiến thức sâu rộng, những chuyện Mặc Họa chưa từng tiếp xúc qua có thể phải mất rất lâu hắn mới hiểu được.

Cuối cùng, Mặc Họa “cố gắng” nói: “Được rồi, ta đồng ý với ngươi, nhưng nếu ngươi không nói rõ ràng, ta cũng không dẫn ngươi đi.”

Bạch Tử Thắng vui mừng khôn xiết, lập tức nói: “Yên tâm đi, trong gia tộc ngoài Tử Hi ra, không ai có thể học Trận Pháp tốt hơn ta đâu!”

Sau đó, Bạch Tử Thắng thật sự giải thích:

“Trận Xu là trung tâm của Trận Pháp, nó kết nối Trận Văn và truyền linh lực...”

“Dựa trên tu sĩ mà nói, Trận Nhãn giống như khí hải, Trận Xu giống như kinh mạch, Trận Văn giống như lạc mạch, còn Trận Môi đảm nhận vai trò của kinh lạc trong thân thể. Tu sĩ vận chuyển linh lực từ khí hải, thông qua kinh mạch, đầy ắp lạc mạch, ngưng tụ thành đạo pháp. Còn Trận Pháp thì linh lực phát ra từ Trận Nhãn, thông qua Trận Xu để kích phát Trận Văn, từ đó mới tạo ra hiệu ứng.”

Sau khi Bạch Tử Thắng nói xong, Mặc Họa liền hiểu ra, không khỏi nhìn Bạch Tử Thắng một cái.

Nếu không có sự hiểu biết rõ ràng, Bạch Tử Thắng cũng không thể diễn tả một cách dễ hiểu như vậy, chứng tỏ căn cơ Trận Pháp của hắn thật sự rất vững chắc, bên cạnh đó cũng có lúc hắn nói hơi nhiều.

Mặc Họa không khỏi hỏi: “Ngươi bình thường có nói chuyện như vậy với người khác không?”

“Với ai?” Bạch Tử Thắng hỏi lại.

Mặc Họa suy nghĩ một chút: “À... trong gia tộc của ngươi ư?”

Bạch Tử Thắng nhếch môi khinh thường: “Ta không thèm quan tâm bọn họ!”

Mặc Họa tò mò: “Sao lại không?”

“Ta không thích cái nhìn của bọn chúng.” 

Khuôn mặt Bạch Tử Thắng đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Hoặc là nịnh nọt, hoặc là ghen ghét, hoặc là khinh thường, hoặc là lạnh nhạt. Ta không chịu được những phản ứng đó từ họ.”

Mặc Họa không khỏi ngạc nhiên, không nghĩ rằng Bạch Tử Thắng lại có tâm tư nhạy cảm như vậy.

Bạch Tử Thắng nói xong lại quay về trạng thái bình thường: “Ý nghĩa Trận Xu ta đã nói cho ngươi rõ rồi, đến ngày mùng bảy, ngươi phải dẫn ta đi xem Đấu Yêu Hí!”

“Được rồi.” Mặc Họa đành bất đắc dĩ đáp, rồi tiếp tục nói: “Ta muốn luyện tập Trận Pháp, trong vòng một canh giờ đừng tìm ta nói chuyện.”

Bạch Tử Thắng vẫy vẫy tay: “Luyện đi, không ai ngăn cản ngươi.”

Mặc Họa lấy raTam Tài Trận, đây là Trận Pháp mà Trang tiên sinh đã giao cho Mặc Họa vẽ. Mặc Họa đã luyện tập trong vài ngày, miễn cưỡng có thể vẽ được, nhưng vẫn hay mắc sai lầm và bút pháp chưa thuần thục.

Bạch Tử Hi nhẹ nhàng đọc sách, trong khi Mặc Họa tập trung vẽ Trận Pháp, không gian trong trúc đình lập tức lặng im lại.

Bạch Tử Thắng thiền định một hồi, nhìn Bạch Tử Hi rồi lại nhìn Mặc Họa, cuối cùng không thể kiên nhẫn, liền lén xem Mặc Họa vẽ Trận Pháp.

Mặc Họa không biết rằng ánh mắt của Bạch Tử Thắng dần trở nên nghiêm túc. Hắn nhiều lần muốn lên tiếng nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại.

Thế là hắn không còn tâm tư tu luyện nữa, chỉ chăm chú nhìn vào bút mực của Mặc Họa.

Bạch Tử Hi đang muốn kéo tay áo của Bạch Tử Thắng để hắn tập trung vào việc tu luyện, nhưng lại thấy hắn chẳng mảy may hay biết.

Bạch Tử Hi khẽ hậm hực, sau khi nhìn theo ánh mắt của Bạch Tử Thắng thì thấy Mặc Họa đang cắm cúi vẽ Trận Pháp mà không hề rời mắt.

Mặc Họa lúc này đang dồn hết tâm trí vào việc vẽ, hoàn toàn không nhận ra sự chú ý của hai người. Khi hắn hoàn thành vẽ Tam Tài Trận, ngẩng đầu lên lập tức đối diện với ánh mắt trợn tròn của Bạch Tử Thắng, đồng thời thấy đôi mắt Bạch Tử Hi như nước thu, đầy linh động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play