Mấy gã sai vặt ngoài cửa lập tức tiến vào bao vây Chung Tịch. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ba người mặc đồ đen từ trong góc lao vụt ra dùng chân đạp gã sai vặt, hai nhóm người bắt đầu đánh nhau. Tuy nhiên người mặc đồ đen võ nghệ cao cường, chỉ vài chiêu đã đánh ngã một đám sai vặt, khiến cả đám nằm rải rác dưới đất, kêu la đau đớn.
Chung Hoài nheo mắt, thầm kêu không tốt, vội vàng túm lấy Vân Lạc, kéo đến bên người mình, giơ tay bóp chặt cổ Vân Lạc.
“Ngươi đúng là không ngoan, đã nói là không được dẫn người theo.” Tay Chung Hoài siết chặt cổ Vân Lạc.
Vân Lạc bị bóp cổ, hô hấp ngày càng khó khăn, những giọt nước mắt sinh lý trào ra khỏi khóe mắt.
“Mỗi người lùi một bước, ngươi thả người, ta đưa tiền.” Chung Tịch rời mắt khỏi gương mặt khổ sở của Vân Lạc. Hắn nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói: “Hoặc là ngươi giết Vân Lạc, ta giết ngươi, ngươi nên biết, nếu không có Vân Lạc cản trở thì ta không sợ gì nữa. Giết ngươi quá đơn giản.”
Chung Hoài híp mắt, cân nhắc lời nói của Chung Tịch. Không thể không nói, Chung Tịch nói rất có lý, mấy gã sai vặt của y hoàn toàn không phải đối thủ của ba người mặc đồ đen kia, biện pháp tốt nhất là sử dụng con tin trong tay để rời khỏi nơi này.
Hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì khó thở của Vân Lạc, bàn tay đang dùng sức lập tức thả lỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play