Y không hiểu, nếu tất cả đều không thích y, vì sao còn muốn sinh y ra? Không có ai đối xử tốt với y, không có ai thật sự quan tâm và thích y, không có ai hết.
Chung lão gia bước vào phòng, ngồi trên ghế, bình tĩnh nói: “Hoài Nhi, con nói cho ta, vì sao ngươi phải hạ độc ta và đệ đệ của con.”
“Vì sao ư? Ông hỏi ta vì sao ư? Các người đều không coi ta là người nhà, ta cần gì phải coi các người là người nhà?” Chung Hoài cười nhạo.
“Chúng ta không coi con là người nhà khi nào?” Chung lão gia khó hiểu.
Chung Hoài cười to, mỉa mai: “Ông coi ta là người nhà, nhưng lại không cho ta đụng tới việc kinh doanh. Ta vừa nói muốn giúp đỡ, ông đã lập tức từ chối, còn kéo chuyện muốn ta cưới vợ ra, đó chỉ là cái cớ của ông thôi, còn không phải sợ ta cướp mất tài sản của nhà họ Chung sao? Đến Chung Tịch cũng từ chối ta đến cửa hàng hỗ trợ. Không phải hai cha con các người đã thông đồng với nhau rồi sao? Từ trước đến nay các người không coi ta là người nhà, bây giờ cần gì phải hỏi lại ta?”
“Tại sao con lại nghĩ như vậy? Ta thật sự muốn tìm cho con một người bạn đời, về phần không cho con quản lý là vì không muốn con quá vất vả.” Chung lão gia nhíu mày nói.
“Lo lắng ta vất vả nhưng lại không sợ Chung Tịch vất vả sao? Suy cho cùng vẫn là không yên tâm về ta mà thôi.” Chung Hoài nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play