Phía bên kia.
Ông cụ Diệp vò mái tóc rối bù, nhìn lọ thuốc trên bàn, trong lòng trống rỗng.
“Thuốc đã chế tạo ra, không biết có thể giải được hay không, người cũng chua lên rồi.” Ông cụ Diệp nâng ống tay áo lên ngửi, một mùi hương khó tả xông thẳng lên não. Ông bịt mũi, nhanh chóng đi tắm rửa.
Cả người nhẹ nhàng khoan khoái bước ra, ông cầm lọ thuốc đi tìm Chung Tịch, lại phát hiện Vân Lạc cũng ở đây.
Ông đặt hai lọ thuốc lên bàn, trong lọ màu trắng là thuốc độc, bột Nhuyễn Cốt được ông cải tiến thành dạng viên. Trong lọ màu xanh chính là thuốc giải.
“Tên nhóc, ta đã bào chế ra thuốc, nhưng vẫn chưa tìm người thử xem có thể giải độc hoàn toàn hay không.” Ông cụ Diệp nói.
Loại thuốc độc này do đồ đệ ngốc của ông chế tạo ra, ông cũng không hiểu rõ lắm, sau khi lấy được thuốc độc, ông nghiên cứu một thời gian rồi điều chế lại bột Nhuyễn Cốt, sau đó bổ sung thêm thuốc, tăng cường hiệu quả của thuốc, cũng điều chế cải tạo bột Nhuyễn Cốt thành dạng viên. Ông đã làm ra thuốc giải, nhưng hiệu quả thế nào, có tác dụng phụ hay không, ông không thể đảm bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play