Lời Vân Lạc cũng có lý, nhưng hắn vẫn không tin vào suy nghĩ này. Lúc nhỏ hắn rơi xuống hồ nước, chính đại ca đã cứu mạng hắn.
“Vậy Chu Du Hinh thì sao? Bọn họ cũng là người một nhà, chẳng phải vẫn muốn đổi nàng ta để lấy sính lễ cao sao? Ở trong mắt một số người, lợi ích lớn hơn tất cả.” Vân Lạc tiếp tục nói: “Muội biết có lẽ huynh không chấp nhận nổi suy nghĩ này, nhưng huynh cần phải đề phòng hơn, không thể không điều tra. Huynh và chú họ ngã xuống, huynh cảm thấy cô họ và biểu muội có thể nhận được kết cục tốt đẹp sao? Nếu là thật thì có thể ngăn cản kịp thời, còn nếu không phải, cũng có thể yên tâm.”
Nhìn dáng vẻ trầm tư của biểu ca, nàng thở dài trong lòng, đã nói hết những lời nên nói. Nếu biểu ca vẫn không tin, cũng không điều tra Chung Hoài, vậy nàng sẽ tự mình đi điều tra, bày ra chứng cứ trước mặt hắn.
Nhưng nàng càng lo lắng bước đi tiếp theo của Chung Hoài.
“Biểu ca, bất luận là ai, hành động của huynh cũng phải nhanh. Nếu huynh cũng bị tính kế như chú, vậy thì phiền phức rồi.”
Chung Tịch gật đầu, trầm ngâm nói: “Theo như lời muội nói, ta sẽ đi điều tra, biểu muội, cảm ơn muội.”
Hắn phải thừa nhận rằng, lời nói của biểu muội quả thực rất có lý. Khi còn nhỏ đúng là đại ca đã cứu hắn, nhưng hiện tại đã hơn mười năm kể từ ngày xảy ra chuyện đó, hơn nữa hắn mới được chứng kiến một ví dụ sống. Hắn không thể đánh cược bằng tính mạng của mẹ và muội muội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT