Sau khi Vân Lạc nói xong thì gật đầu với Trương Thanh Lực một cái rồi đi thẳng luôn. Bởi vì mối quan hệ của Thanh Lực ca nên nàng không so đo tính toán nhiều. Nếu lần sau gặp lại, lôi ai ra cũng vô ích, nàng sẽ không dễ nói chuyện giống như lần này.
Tô thị ở trong sân nói chuyện phiếm với Chung Tịch: “Vết thương của cháu hồi phục đến đâu rồi?”
“Gần khỏi hẳn rồi ạ.” Chung Tịch tỉnh bơ quan sát, như đang tìm kiếm gì đó.
“Vậy ngày mai bảo Lạc Lạc dẫn cháu ra ngoài đi dạo một vòng. Con bé biết hết mấy chỗ bán đồ ăn ngon.” Tô thị cười nói.
Vân Lạc vừa hay đi vào sân, nghe thấy mẹ nhắc đến tên mình, nhưng không nghe rõ đang nói gì, nàng lập tức nói: “Mẹ đang nói gì về con thế? Con nghe thấy hết rồi nha.”
Tô thị vui tươi hớn hở nói: “Nói con là con mèo nhỏ tham ăn, chỗ nào có món ăn ngon cũng biết. Ngày mai con dẫn biểu ca ra ngoài đi dạo, mua mấy món ăn ngon, ngắm phong cảnh của địa phương chúng ta, dù sao cũng hiếm khi đến được vài lần.”
“Biểu ca khỏe rồi ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT