Trên cánh tay gầy gò nhưng rắn chắc có một vết trầy rất lớn, có rất nhiều chỗ bị rách da.
Vân Lạc lấy một ít thuốc mỡ từ trong lọ ra rồi bôi lên cánh tay hắn, ngón tay nõn nà xoa vòng tròn trên cánh tay hắn, bôi đều thuốc mỡ.
Yết hầu Chung Tịch trượt lên trượt xuống, cảm giác nửa cánh tay đã tê rần, không cử động nổi. Đầu hắn quay sang một bên, ánh mắt hơi u ám.
Vân Lạc lo lắng cho cơ thể của biểu ca, trong lòng không có ý nghĩ đen tối, chỉ nghiêm túc bôi thuốc. Nàng bôi xong cánh tay thì bôi đến mu bàn tay, còn thổi lên vết thương theo bản năng, như thể làm vậy thì vết thương sẽ không đau nữa.
Đến khi bôi xong thuốc lên tất cả vết thương, Vân Lạc mới hài lòng. Nàng đậy nắp lại rồi đưa cho Chung Tịch.
Chung Tịch không lấy lọ thuốc, hắn liếc nhìn Vân Lạc, trầm giọng nói: “Đây là lần đầu tiên muội cưỡi ngựa, chắc sẽ khó chịu, cứ bôi một ít thuốc vào.”
“Vâng, cảm ơn huynh.” Vân Lạc nói qua loa. Nàng cúi đầu, mặt hơi nóng, đương nhiên cũng không phát hiện Chung Tịch đang nhìn nàng đầy ẩn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT